Năng lượng theo lý thuyết tương đối của Albert Einstein là một thước đo khác của lượng vật chất được xác định theo công thức liên quan đến khối lượng toàn phần E = mc². Nó là khối lượng nhân với một hằng số có đơn vị là vận tốc bình phương, nên đơn vị đo năng lượng trong hệ đo lường quốc tế là kg (m/s)².
Hiểu theo nghĩa thông thường, năng lượng là khả năng làm thay đổi trạng thái hoặc thực hiện công năng lên một hệ vật chất.
Năng lượng là khái niệm quan trọng trong vật lý, dù không cơ bản như khối lượng. Lịch sử của khái niệm này bắt đầu từ cơ học cổ điển, đến điện từ học, rồi trải qua cuộc cách mạng về việc đồng nhất với khái niệm nhiệt lượng trong nhiệt động lực học và đến giờ là quan niệm hiện đại của thuyết tương đối và thuyết lượng tử.
Theo một số quan điểm thì năng lượng trên Trái Đất đều có nguồn gốc từ năng lượng của mặt trời. Năng lượng của Vũ trụ không đến từ đâu. Ban đầu Vũ trụ không có gì. Sau Vụ nổ lớn, Vũ trụ mới có năng lượng, gồm năng lượng âm và năng lượng dương. Hai năng lượng này bằng nhau nên năng lượng toàn phần của Vũ trụ vẫn bằng 0